Vườn Trăng cảnh cũ người quên ghé
Lỗi hẹn tri âm, nguội chén trà
Thơ tình bỏ ngỏ chưa lời kết
Đêm rằm có thẹn với Hằng Nga?!
Vườn Trăng cảnh cũ người quên ghé
Lỗi hẹn tri âm, nguội chén trà
Thơ tình bỏ ngỏ chưa lời kết
Đêm rằm có thẹn với Hằng Nga?!
Lên ngàn dạo gót ghé sân mây
Ngõ Quế cầu Lam đặt dấu giầy
Bởi thấy bầu thơ tràn cõi mộng
Nên ngờ cánh gió quẩn quanh đây
Đem tình nghĩa nọ bồi khăng khít
Lấy nhớ thương kia ắp đủ đầy
Để Đỗ Quyên hồng e ấp nụ
Hương rừng phảng phất chạm hồn ngây !
Mai về phố hỏi ai chờ em nữa?
Không còn anh nơi quán nhỏ đợi chờ
Kỹ niệm cũ của một thời từng đã
Giấu lòng mình một giây phút ngẩn
ngơ
Mai hỏi phố cuối đường hoàng hôn
muộn
Giấc mơ yêu còn chan chứa tim gầy
Cây cơm nguội cuối hạ vàng thổn thức
Trút là hờn tiễn người cũ qua đây
Mai nhớ phố anh có về hò hẹn
Cõng em qua vơi một nửa nhánh buồn
Có ru giấc đêm nào cơn nấc nghẹn
Em dặn lòng giữa nắm níu rồi buông
Mai về phố anh có còn đứng đợi
Đưa tay em tìm lại bến yêu đầu
Nơi con đường lặng im lời hát cuối
Sấu vội vàng trút lá khóc tình ngâu
Mai về phố anh về cùng em nhé
Mình bên nhau san sẻ tháng năm dài
Ngày xanh cũ khóc thương điều chấp
niệm
Thu muôn màng tan vỡ giấc mơ phai!
Chữ nợ kiếp này ta quỵt lẫn nhau
Tình cầm sắt hẹn kiếp sau vay trả
Mặc mùa sang lá thu vàng tơi tả
Ngâu trở mình làm lã chã mù mưa
Cánh nhạn cuối trời mê mải nhặt thưa
Ngọn heo may níu thu vừa ghé lại
Khiến nắng hồng xốn xang chiều quan tái
Mây bâng khuâng cứ chậm rãi phiêu bồng
Chậu Cúc bên thềm đã kịp trổ bông
Giữ nét trinh nguyên hương đồng cỏ nội
Trước sân mai lộc vừng còn bối rối
Cánh mỏng ngập ngừng trải lối em qua
Thư tình hồng một bức gửi người xa
Rằng : Mái tranh xiêu quê nhà vẫn giữ
Kỷ niệm ngày nao bên người lữ thứ
Trọn kiếp ghi lòng cho quá khứ lùi sâu !
Vườn Trăng cảnh cũ người quên ghé Lỗi hẹn tri âm, nguội chén trà Thơ tình bỏ ngỏ chưa lời kết Đêm rằm có thẹn với Hằng Nga?!