Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2020

CHẠM VÀO CÁNH GIÓ


Em vẫn nghe lời thì thầm của gió
Khắc giao mùa nắng nhạt xuyết heo may
Sấu chín ruộm, ngoài vườn khơi bông bí
Lá me rơi xao xác níu chân giày
Góc phố cũ thoảng hương nồng hoa sữa
Cuối đường mây thư thả khói lam chiều
Đôi bướm trắng dạo bên giàn Ngọc Nữ
Phía dương tà văng vẳng tiếng cầm tiêu
Em trở lại Vườn Trăng xưa bến hẹn
Tường hoa đây hình bóng cũ chưa mờ
Tầm nhân ngãi, sương gieo cành thuý liễu
Mượn chỉ đào gút chặt lại hồn thơ !
Chạm cánh gió tiếng tơ lòng thổn thức
Kiềm thu phai rưng rức nửa câu thề
Dìu mây tím cho khuông chiều tĩnh lặng
Để lam kiều sáng lại mảnh trăng quê !


NHƯ LỜI CHINH PHỤ

Ai vừa tấu dạ cổ hoài lang ? Gác nhỏ canh thâu tịch bóng chàng Trước ngõ còn nguyên mành liễu rủ Nơi lòng vẫn chặt nỗi riêng mang Người đi ...