Rằng
đây nước nhược với non bồng
Cẩm
tú phô bày diễm tuyệt không ?
Núi
dựng thành cao làn gió quẩn
Hồ
khơi vực thẳm áng mây lồng
Êm
đềm gót ngọc bẩy tiên nhả
Rộn
rã hoa hài lãng tử trông
Tạo
hoá càn khôn mà dí dỏm
Rồi
trưng nước nhược với non bồng !
Ai vừa tấu dạ cổ hoài lang ? Gác nhỏ canh thâu tịch bóng chàng Trước ngõ còn nguyên mành liễu rủ Nơi lòng vẫn chặt nỗi riêng mang Người đi ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét