Ác lặn về tây buổi xế tà
Hương rừng khẽ thoảng nỗi trầm kha
Làm mây bỏ dở điều tinh tế
Để gió buông lơi nét mặn mà
Lảnh lót chim hồng chiêu khách lạ
Ân cần sáo sậu nhủ lòng ta
Ngàn năm giữ trọn câu vàng đá
Dẫu có vùi sâu vẫn ngọc ngà !
Ai vừa tấu dạ cổ hoài lang ? Gác nhỏ canh thâu tịch bóng chàng Trước ngõ còn nguyên mành liễu rủ Nơi lòng vẫn chặt nỗi riêng mang Người đi ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét