Chạm khắc chiều rơi khảy nhịp đàn
Sương mù chớm hạ cũng vừa tan
Niềm thương quấn quýt lồng mây bể
Nỗi nhớ dềnh dang quyện gió ngàn
Bởi lẽ cung trầm chưa dứt đoạn
Nên là nốt lặng vẫn còn đan
Mà nghe tiếng suối vời trong đục*
Biệt khúc xuân phai đợi nắng tràn !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét