Dõi cánh thiên di ở cuối trời
Vì rằng nỗi nhớ chửa hề vơi
Tình sâu đã tạc ôm tròn kiếp
Nghĩa nặng đà gieo ủ suốt đời
Cũng bởi ngày xuân vừa thắm lại
Nên dù tháng hạ chẳng buông lơi
Nhìn con sóng đổ về phương ấy
Níu gió ngang qua gửi mấy lời….
Ai vừa tấu dạ cổ hoài lang ? Gác nhỏ canh thâu tịch bóng chàng Trước ngõ còn nguyên mành liễu rủ Nơi lòng vẫn chặt nỗi riêng mang Người đi ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét