Thuyền tình mấy kẻ đã qua đây ?
Mắt biếc ai như vực nước đầy
Ái bể dâng tràn muôn đợt sóng
Ân trời lắng đọng cả ngàn mây
Dù khi hạ ghé vầng dương trẩm
Dẫu lúc đông sang ánh nguyệt gầy
Vẫn chỉ mơ màng khơi khát vọng
Cho người quá độ lãng hồn ngây !
Ai vừa tấu dạ cổ hoài lang ? Gác nhỏ canh thâu tịch bóng chàng Trước ngõ còn nguyên mành liễu rủ Nơi lòng vẫn chặt nỗi riêng mang Người đi ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét