Mấy hạt mưa rừng khắc khoải vây
Thềm loan nhuốm vạt nắng hao gầy
Quỳnh Hương trổ nụ dành phương đó
Nguyệt Quế vươn đài giữ lại đây
Cũng bởi niềm thương đà lắc chặt
Vì chưng nỗi nhớ vẫn dâng đầy
Làm rưng rức cả chiều quan tái
Biếc sợi tơ trời để gió mây…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét