Lòng côi muốn ngỏ biết bao điều
Vãng cảnh non bồng đợi tiếng tiêu
Nỗi nhớ khơi dòng tương cổ độ
Niềm thương nhuộm cả bến lam kiều
Nên còn ủ ấp làn sương mỏng
Bởi vẫn mơ màng vạt nắng xiêu
Mở xạ hương rừng theo gió toả
Dành tâm tác hạnh xuống lưng chiều !
Thơ hay quá!
Trả lờiXóa