Khung trời tái nhợt rét nàng Bân
Sấm dội mưa tuôn chẳng ngại ngần
Mấy cọng Xoan hờn rơi trước ngõ
Dăm cành Sấu thẹn trút đầu sân
Dềnh dang nhóm sắc chừng khoan nhặt
Phảng phất làn hương phải kiệm cần
Phượng Vĩ Bằng Lằng đà ém nụ
Khơi màu nắng liệu có còn xuân ?
Bài thơ TNBCĐL hay quá!
Trả lờiXóa