Bởi non cao chỉ toàn đèo với dốc
Luống nhọc nhằn với công cuộc mưu sinh
Chân đạp đất cõng trên vai lù cở*
Chốn trần ai gồng gánh cả gia đình
Tuổi cập kê người mang đồng bạc trắng
Đến dạm em về nối họ làm dâu
Kể từ ấy tóc bời lên tằng cẩu**
Phận liễu đào được hoá kiếp thân trâu
Mặt trời mọc trên lưng người thiếu phụ
Con dốc cuộc đời mẫu tử tình thâm
Lúc khuôn trăng đà sát gần mặt đất
Là chiếc gùi kia chặt nỗi thăng trầm
Cời hòn than bếp lửa hồng của mế
Mèn mén dậy mùi ấm dạ chồng con
Dòng suối cạn khi mặt trời xuống núi
Lù cở tuột quai dốc đá thậm mòn !
Thơ về thân phận người phụ nữ dân tộc thiểu số hay quá, thật ngậm ngùi!
Trả lờiXóa