Xuân tàn rắc bụi sầu đông
Đỏ màu hoa gạo, tím bông hoa cà
Rộn ràng chim sáo ngọn đa
Nhởn nhơ cũng thể mây sà đầu non
Vần xoay trăng khuyết lại tròn
Ngàn năm nước chảy đá mòn xưa nay
Trời cao thẹn với đất dày
Nhân gian sấp ngửa tỉnh say đạo đời
Rừng vàng ước hẹn biển khơi
Nước non cay đắng cả lời ngọc châu
Chẳng cam vẫn phải qua cầu
Hồng tâm chỉ khắc một câu đá vàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét