Ta với mình chẳng phải là đôi dép
Nhưng buồn vui, sướng khổ vẫn song hành
Không chỉ đào chẳng cầu hôn nhẫn cỏ
Nhưng hình này khắc tạc trái tim anh
Đường quan san cũng mấy lần hò hẹn
Để xuân về tay nắm lấy bàn tay
Rượu chưa uống mà lòng vui như đã…
Ngấm men nồng để dạ ngất ngây say
Không trói buộc nên chẳng từ buông bỏ
Chốn hồng trần ủ một giấc mơ tiên
Rất chân thành mà không cần báo đáp
Giữ trong lòng cả thế giới bình yên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét