Ngọc
bích người đem thả giữa trời
Gieo
vầng quế tỏ ngỡ vàng phơi
Mơ
màng vũ trụ nhằm trao gửi
Rực
rỡ càn khôn để gọi mời
Sóng
bể êm đềm xô đến mạn
Thuyền
rồng lặng lẽ đậu về nơi…
Gừng
cay muối mặn rồi lan toả
Giấc
mộng đào nguyên phủ bến đời !
Ai vừa tấu dạ cổ hoài lang ? Gác nhỏ canh thâu tịch bóng chàng Trước ngõ còn nguyên mành liễu rủ Nơi lòng vẫn chặt nỗi riêng mang Người đi ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét