Bao ngày đoá hạnh vẫn tinh khôi
Nở giữa vườn xuân ấy để rồi….
Toả chút hương rừng cho gió thoảng
Dành bầu nhũ sắc điểm mây trôi
Đài xanh gửi tặng người tri kỷ
Nhuỵ thắm trao riêng kẻ đứng ngồi
Chẳng ngại mưa vùi hay nắng đổ
U hoài chỉ khẽ dạo mà thôi !