Thứ Năm, 27 tháng 2, 2020

NỬA VỜI


Nhạn đã chao nghiêng ở cuối trời
Mà thuyền vẫn cứ biệt trùng khơi
Làm trăng cố quận vùi cung quảng
Để gió tha hương lạc nẻo đời
Lặng lẽ cầm châu thì cuối hạ
Âm thầm nhả ngọc lúc xuân vơi
Làn mây tím nhuộm chiều biên ải
Khiến ngụm quỳnh tương cũng nửa vời !

THOÁNG QUÊ HƯƠNG


Quê hương là cả mùa xuân
Đào Mai khoe sắc ngoài sân dịu dàng
Chồi non lộc biếc mơ màng
Tròn xoe đôi mắt bướm vàng ngẩn ngơ
Quê hương là cả hồn thơ
Tiếng ru của mẹ ầu ơ trưa hè
Mặt trời nấp dưới rặng tre
Trên cành phượng vĩ nhạc ve ngân dài
Khế ngọt chín rộ vườn ai
Thoảng trong làn gió hương Nhài tinh khôi
Lục Bình theo sóng nổi trôi
Chim gù gọi bạn, đàn môi hẹn hò
Bến sông vẳng tiếng gọi đò
Vàng bông hoa cải, tơ vò mấy nong
Nắng chiều rớt nhẹ ngoài song
Quê hương là tiếng tơ lòng riêng ta !

Thứ Tư, 26 tháng 2, 2020

NGẨN NGƠ


Hoa Đào rũ báo hiệu mùa xuân chín
Ấu trái mơ màng ngạo tiết tháng hai
Thay là đỏ thảm Bàng phơi góc phố
Mắt ngọc xôn xao giã biệt rét đài

Đụn kén gìa vẫn nằm co trốn ngủ
Dẫu trên cành đã biếc nụ Tầm Xuân
Trầu thêm lá chờ Cau non đẫy hạt
Tiếng đàn môi tựa nước suối trong ngần

Mặc hoa Giấy hiên nhà ai cứ nở
Tím khung trời lả vọng dáng tri âm
Góc vườn vẫn còn ngẩn ngơ bông Bưởi
Bởi nét tinh khôi giữ xạ hương thầm

Ta rảo bước chân trần qua ngõ trúc
Ngọn xuân phong xỏa lọn tóc bông đùa
Vin rặng Liễu nên dềnh dang kẻ chợ
Tấm lụa đào đâu phải để bán mua !


CÂU CHUYỆN NGOÀI HIÊN

Ngoài hiên đã nở nụ Mai vàng Chắc hẳn xuân nồng sắp bước sang Gió lạnh vài cơn lùa hối hả Triều dương mấy sợi nhả mơ màng Dềnh dang trước ng...