Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2018

SƠN CƯỚC NGÀY ĐÔNG




Gió bấc từ đâu bất chợt về
Mưa dầm rét đậm thốc sơn khê
Đầu non tuyết phủ màu tê tái
Cuối bãi sương giăng cảnh não nề
Kẻ đến tìm hoa đầy phấn khởi
Người về chuốc rượu thoả say mê
Còn em vẫn gắng đôi chiều chợ
Mặc giá băng kia cứ đổ về !



Thứ Năm, 27 tháng 12, 2018

DU NGOẠN




Nắng vuốt ve trên những cội Đào
Hương rừng phảng phất chốn non cao
Cành lơi lả gió đùa êm ái
Lá chắt chiu sương đọng ngọt ngào
Níu gót giai nhân hồi vãng cảnh
Say hồn lãng tử  buổi tiêu dao
Giò Lan thả dáng dường khuê nữ
Ngõ Trúc muôn hoa nở đón chào !



Thứ Ba, 25 tháng 12, 2018

MỎI MÒN



Dù rằng tuyết lạnh phủ ngày đông
Vẫn giữ trong tim ngọn lửa hồng
Để mướt dâu tằm nơi cuối bãi
Cho vàng cúc cải phía đầu sông
Tình còn đậm giống khi trà đạo
Nghĩa cũng trong như lúc rượu nồng
Bởi kẻ đi rồi chưa trở lại
Nên người ở cứ mỏi mòn trông !

ĐÊM NOEL



Hoa cờ vẫy gió khẽ rung rinh
Lộng lẫy đèn giăng buổi giáng trình
Lửa xổ mơ màng chân nến đẹp
Sao cài lấp lánh ngọn thông xinh
Rèn tâm đạo giữ tròn ân huệ
Tác đức đời mang vẹn nghĩa tình
Máng cỏ ra đời ban phước hạnh
Nhân hiền chúa tạo thọ khang ninh !

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2018

HÍ NGOẠN HỒNG TRẦN



Tiêu dao hí ngoạn chốn hồng trần
Tuế nguyệt tung hoành chửa nghỉ chân
Đức hạnh bung chồi xanh mọi ngả
Tâm hoan toả bóng mát xa gần
Rằng thơ cũng khoảng chừng mươi đấu
Ấy nhạc khi  là ngót chục cân
Hái quả cây đời ươm vạn nẻo
Hồn nhiên vãng cuộc sống thanh bần !

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2018

CUỐN THEO LÀN GIÓ



    

Ta muốn thả tâm hồn theo cơn gió
Để lãng du với hoa cỏ mây trời
Để giao hoà với sóng nước trùng khơi
Để ve vuốt cho cây đời kết trái

Mặc nắng mưa chốn hồng trần mê mải
Trái huệ hoa từ vẫn mãi thơm hương
Cứ tiêu dao đây đó mọi cung đường
Vòng tay ấm như triều dương lan toả

Mượn gió mài trăng thảo lên bức hoạ
Đẩy cánh diều hồng cho thoả đam mê
Muốn trăm hoa đua nở lối ta về
Bởi ngàn năm câu thề còn nguyên vẹn

Mỗi buổi hoàng hôn vời trông cánh én
Xoải phương nào bỏ bến hẹn cô liêu ?
Ngõ trúc bâng khuâng so gút chỉ điều
Muốn thả hồn theo  gió chiều du đãng !



Thứ Tư, 19 tháng 12, 2018

THEO ANH VỀ BIỂN


Theo anh về với biển
Đón con sóng xô bờ
Thả tâm hồn theo gió
Áng mây hồng ngẩn ngơ

Theo anh về với biển
Chạm tay tới chân trời
“Nhìn nhau qua mắt lưới”
Buồm lộng gió ra khơi

Theo anh về với biển
Thấy đại dương mênh mông
Chôn vùi đi bão tố
Yêu thương cứ chất chồng

Theo anh về với biển
Nghe hát khúc tình ca
Hải âu chao cánh mỏng
Giữa không gian hiền hòa !

CHIỀU ĐÔNG BẢN THƯỢNG


Tuyết lạnh chiều đông phủ đại ngàn
Lưng đèo thỉnh Phật giọt sầu tan
Dù cho nẻo ấy màn sương tạt
Dẫu ở nơi kia ngọn gió tràn
Dạ vẫn chờ mong ngày nắng đẹp
Tâm còn ước nguyện buổi hồng lan
Trần ai bĩ cực giờ buông xả
Chuốt những cung tơ để vặn đàn ! 

Thứ Ba, 18 tháng 12, 2018

THIẾT MỘC LAN



    

Rạng rỡ bên thềm thiết mộc lan
Tinh khôi một đoá nở trên ngàn
Đài trang khép cánh ngày mưa phủ
Giản dị khoe màu buổi nắng chan
Bởi lẽ ghìm hương chờ nguyệt tái
Nên chăng khởi sắc đuổi dương tàn ?
Cành nghiêng đón gió chiều êm ả
Bán dạ  âm  thầm khẽ toả lan….



Thứ Hai, 17 tháng 12, 2018

TIẾNG ĐÀN ĐÊM



Khúc nhạc trầm em buông
Cung đàn sầu diệu vợi
Đã bao ngày em đợi
Bước chân nào xa xôi

Mưa trong lòng nặng rơi
Cũng bồi hồi con nước
Bên nhau em vẫn ước
Nghẹn ngào lũ miền đau

Note thăng thì rớt đâu
Để dây tơ đứt đoạn
Note son thì hoảng loạn
Mặn chát bờ môi ngoan

Búp ngọc dạo cung đàn
Phím loan chùng tê tái
Trời gió mưa mê mải
Hoang hoải tiếng đàn đêm !


CHỜ !



Một chút nhớ rơi rơi
Xuống lưng chiều thanh vắng
Rời lối buồn tĩnh lặng
Thì thào gọi niềm mơ

Như anh đến tình cờ
Ngỡ ngàng nụ hoa hé
Mùi hương bay thật nhẹ
Ngọt lịm trên bờ môi

Niềm thương mãi anh ơi !
Hạt sương vùi trên lá
Tình trong veo đến lạ
Cả lối nhớ đường quên

Bao lần muốn réo tên
Trong lênh đênh chiều đợi
Bao nhiêu lần muốn gọi
Trong xanh xao đêm chờ

Lén trốn vào trong thơ
Nghe tình thơm mùi nắng
Để rồi cứ thầm lặng
Chờ hoài ngày anh sang ....!


VỀ QUÊ



Trở lại nơi này nhớ thuở xưa
Trào dâng cảm xúc mấy cho vừa
Kia nhà máy cũ,tường rêu mỏng
Đó gốc sưa già,rặng liễu thưa
Bến nước còn đây lời ước hẹn
Dòng sông mãi vẳng tiếng nô đùa
Hàng cây đá sỏi còn lưu dấu
Kỷ niệm hôm nào đứng dưới mưa ...!!


NHỚ THẦM





Lời yêu gửi trọn tiếng dương cầm
Nỗi nhớ đong đầy nén chặt tâm
Nốt nhạc xôn xao cơn gió thoảng
Cung tơ yểu điệu khúc thăng trầm
Nơi này giọng hát trong veo đợi
Chốn ấy thơ người giản dị ngâm
Ấp ủ tình nồng nơi bóng nguyệt
Tuy xa mộng dệt vẫn âm thầm !


TƠ VƯƠNG



Trong ta nỗi nhớ cứ dâng tràn
Bóng ngả trời chiều vệt nắng loang
Ánh mắt nhìn nhau đan chỉ đỏ
Làn môi gửi tặng dệt tơ vàng
Giờ đây gió nhẹ còn vương vấn
Thủa đó mây hồng đã nặng mang
Bối rối làm chi con tạo hỡi 
Dòng đời vạn nẻo chẳng đò sang !


MỜI TRÀ



Đợi nước sôi lên hãm ấm trà
Điều vừa mới đọc được chiều qua
Hương thơm toả ngát dâng tuần một
Vị đắng nồng nàn khởi chén ba
Sưởi ấm lòng nhau khi giá lạnh
Cao niên mát dạ cũng như là.....
Luôn gìn nét đẹp nền văn hoá
Trọn nghĩa thi ca giữ đạo nhà !


HẠNH PHÚC




Hạnh phúc là gì ta luôn tìm kiếm ?
Ngay sát bên mình lưu luyến trên tay
Hạnh phúc là khi thương nhớ lắt lay
Nhắn gửi yêu thương đêm ngày mải miết
Hạnh phúc là khi gieo vần thơ dệt
Khắc khoải đợi chờ cháy miết hồn phiêu
Hạnh phúc là khi hoàng hôn tím chiều
Mộng phiêu lãng sóng triều êm đềm vỗ
Hạnh phúc là …… khi lo âu trăn trở
Có tình thương về vỗ với khoan dung
Lúc khổ đau đến mức độ tột cùng
Có ai đó vẫn cùng đường chung bước
Hạnh phúc giản đơn khi ta có được
Những yêu thương luôn kề cận bên mình
Như nắng vàng tình yêu ấy lung linh
Làm hành trang suốt hành trình ta bước !


NGÀY ANH ĐẾN




Một ngày kia anh về đây phố núi
Dẫu mùa này chưa ngợp sắc hoa Ban
Chỉ có gió và mây trắng đại ngàn
Trái tim em thì muôn vàn xao xuyến

Miệng cười tươi đôi mắt huyền lúng liếng
Hoa Đỗ Quyên đã nhận tiếng yêu rồi
Đóa hồng nhung hò hẹn với làn môi
Dòng Nậm Thi nước vẫn trôi bình lặng

Hương tình yêu cuốn hồn anh sâu lắng
Mái tóc mềm trong nắng giỡn vai anh
Tay trong tay lạc bước chốn rừng xanh
Ríu rít chim khuyên mộng lành ta dệt

Rượu Nậm Pung còn nguyên hương lúa nếp
Say men tình ….bên bếp lửa hồng tro
Em và anh trăng xưa….. bến đợi đò
Con sóng tình …vỗ nhẹ bờ âu yếm !!

PHIÊN CHỢ VÙNG CAO



     
Chợ nghèo họp ở vùng cao
Em về một buổi nắng hao thu tàn
Du dương tiếng thở đại ngàn
Sắt se tâm tưởng một làn heo may

Chợ nghèo luống những nợ vay
Mớ rau củ sắn sắp bày bán mua
Nhân tâm là thứ được mùa
Không hề toan tính được thua với đời

Bên hàng hoa chuối đỏ tưoi
Áo chàm sơn nữ nụ cười trinh nguyên
Vô ưu ánh mắt nhung huyền
Tặng cho mặc khách chữ duyên làm quà

Chợ phiên bán đấu thật thà
Mua thưng đạo lý chốn xa nẻo gần
Đổi trao gồng gánh nghĩa – nhân
Mặc cho con tạo xoay vần trắng đen !

RỪNG CHIỀU



Lữ hành quên cả giấc trưa

Bắt cô trói cột như vừa đâu đây

Tiếng chim mắc võng trên cây

Mơn man gió núi đong đầy túi thương

Đỗ Quyên vẫn trổ bông hường
Tóc mây trộn lẫn mùi hương hoa rừng
Quanh co dốc núi ngập ngừng
Nắng xôn xao nắng, chiều lưng lửng chiều

Non cao mây trắng mĩ miều
Bóng cô sơn nữ xiêu xiêu dấu hài
Phải chăng lạc gót thiên thai ?
Vẳng nghe thấy tiếng hát ai bồng bềnh

Tấc lòng vàng đá nhẹ tênh
Ngẩn ngơ vó ngựa,gập ghềnh bánh xe
Đồi sim dan díu nương chè
Áo chàm vương vấn áo the một chiều !


CÂU CHUYỆN NGOÀI HIÊN

Ngoài hiên đã nở nụ Mai vàng Chắc hẳn xuân nồng sắp bước sang Gió lạnh vài cơn lùa hối hả Triều dương mấy sợi nhả mơ màng Dềnh dang trước ng...