Lữ hành quên cả giấc trưa
Bắt cô trói cột như vừa đâu đây
Tiếng chim mắc võng trên cây
Mơn man gió núi đong đầy túi thương
Đỗ Quyên vẫn trổ bông hường
Tóc mây trộn lẫn mùi hương hoa rừng
Quanh co dốc núi ngập ngừng
Nắng xôn xao nắng, chiều lưng lửng chiều
Non cao mây trắng mĩ miều
Bóng cô sơn nữ xiêu xiêu dấu hài
Phải chăng lạc gót thiên thai ?
Vẳng nghe thấy tiếng hát ai bồng bềnh
Tấc lòng vàng đá nhẹ tênh
Ngẩn ngơ vó ngựa,gập ghềnh bánh xe
Đồi sim dan díu nương chè
Áo chàm vương vấn áo the một chiều !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét