Trăng hờn ngọc điện chốn lầu cao
Rớt xuống thềm loan ghé động đào
Lặng lẽ vầng son hờ hững tỏa
Êm đềm ánh bạc khẽ khàng trao
Làm mây kết cụm còn tha thiết
Để gió phiêu du cũng ngọt ngào
Ở giữa lòng thu dường muốn gửi
Hương trời hữu xạ đến cần lao !
Ai vừa tấu dạ cổ hoài lang ? Gác nhỏ canh thâu tịch bóng chàng Trước ngõ còn nguyên mành liễu rủ Nơi lòng vẫn chặt nỗi riêng mang Người đi ...