Ác lặn trời chiều đổ mái tây
Quỳnh Hương khép rủ nét mi gầy
Dương tà khắc khoải về nơi đó
Quế tỏ âm thầm lại chốn đây
Cứ tưởng niềm thương đà lắc chặt
Ai hay nỗi nhớ vẫn dâng đầy
Hoàng hôn trễ nải dường như cũng....
Nhuốm cả con diều sáo tuột dây !
Phượng Vĩ đìu hiu nhạt nắng vàng
Ve sầu khắc khoải, nhẽ mùa sang?
Dường như tiếc nuối khung trời mộng
Để tím Bằng Lăng phải bẽ bàng
Rặng Liễu đòng đưa giã biệt hè
Sương sà tiếng cuốc rộn bờ tre
Ngoài song cải cúc đà đơm nụ
Mũ áo dềnh dang lũ trạng nghè
Lão Nhện buông mùng ngóng đợi ngâu
Tình tang cánh võng, lặng nghe chầu
Hàng cau rớt bẹ đang tròn trái
Có kẻ hoang đàng vụt bóng câu!
Tuế nguyệt vần xoay cỏ úa màu
Hương đồng cỏ nội hẹn mùa sau
Quỳnh giao đã ém chờ bung lụa
Lác đác rừng phong nhuộm mấy tàu.
Ai vừa tấu dạ cổ hoài lang ? Gác nhỏ canh thâu tịch bóng chàng Trước ngõ còn nguyên mành liễu rủ Nơi lòng vẫn chặt nỗi riêng mang Người đi ...