Thứ Ba, 28 tháng 4, 2020

HỒN QUÊ


Nơi thôn dã không phồn hoa đô hội
Chẳng lung linh chẳng rực rỡ đèn mầu
Cứ chậm rãi theo vòng xoay tuế nguyệt
Đường còn gập ghềnh những bước chân trâu
Người chốn ấy cũng thật thà giản dị
Không mưu toan hay trộm cắp tranh giành
Vẫn mộc mạc như khoai hà sắn sượng
Cốt rộng cửa nhà được ngọt cơm canh
Nào biết đến sự vòng vo ích kỷ
Nước qua cầu vẫn mặc sức bao dung
Chẳng nguỵ ngôn dùng những lời hoa mỹ
Mà yêu thương trọng nghĩa đến vô cùng
Như tre trúc tự thân mà đứng thẳng
Bởi thanh bần hữu xạ nức hương quê
Có cái vạc đêm hè đưa cánh võng
Tiếng ầu ơ tha thiết gọi ta về .....

1 nhận xét:

CÂU CHUYỆN NGOÀI HIÊN

Ngoài hiên đã nở nụ Mai vàng Chắc hẳn xuân nồng sắp bước sang Gió lạnh vài cơn lùa hối hả Triều dương mấy sợi nhả mơ màng Dềnh dang trước ng...