Ta muốn thả tâm hồn theo cơn gió
Để lãng du với hoa cỏ mây trời
Để giao hoà với sóng nước trùng khơi
Để ve vuốt cho cây đời kết trái
Mặc nắng mưa chốn hồng trần mê mải
Trái huệ hoa từ vẫn mãi thơm hương
Cứ tiêu dao đây đó mọi cung đường
Vòng tay ấm như triều dương lan toả
Mượn gió mài trăng thảo lên bức hoạ
Đẩy cánh diều hồng cho thoả đam mê
Muốn trăm hoa đua nở lối ta về
Bởi ngàn năm câu thề còn nguyên vẹn
Mỗi buổi hoàng hôn vời trông cánh én
Xoải phương nào bỏ bến hẹn cô liêu ?
Ngõ trúc bâng khuâng so gút chỉ điều
Muốn thả hồn theo gió chiều du lãng !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét