Nắng trốn biệt nên trời buồn tê tái
Mượn chút màu vẽ lại giấc mơ trưa
Lúc xuân phai bông nguyệt quế cũng vừa…
Hé mở cánh ngoài song thưa vàng vội
Chú sâu non đu trên cành bối rối
Lắc lư ôm dăm bảy mối tơ vò
Mặc bên thềm oanh yến cứ líu lo
Cái xác kén hắn cố vo tròn lại
Lão nhện già co mình nằm tĩnh tại
Chẳng nhả tơ chắc lão ngại cơn giông
Lúc mưa tuôn đã cố sức gánh gồng
Dạ thắc thỏm đợi nắng hồng mau tới
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét