Đêm Chúa giáng lòng đêm se sắt lạnh
Bến Ngân Hà vạn tinh tú thay ngôi
Lộc biếc xôn xao, nách lá bật chồi
Giáo đường vẫn chuông từng hồi gióng giả
Vũ trụ vần xoay gói quen vào lạ
Lất phất tơ trời, hối hả sương giăng
Ngọn gió phong lưu xoải cánh chim bằng
Thúc nụ Tầm Xuân tròn trăng kịp nở
Chốn lâm tuyền áng mây hồng bỏ chợ
Để cả non bồng nỗi nhớ cầm canh
Nhược thuỷ tiêu dao khảm đá xây thành
Cho cái tạo hoạ nên tranh tuế nguyệt
Nẻo hồng trần khắc giao hoà, không tuyết
Phố nhỏ êm đềm điểm xuyết đèn hoa
Hạnh phúc thiên ban phủ xuống muôn nhà
Đêm Chúa giáng chỉ mình ta ớn lạnh !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét